Thơ 8 chữ về mái trường, thầy cô và bạn bè

Bài viết sưu tầm và tổng hợp thơ 8 chữ về mái trường, thầy cô và bạn bè giúp ta ôn lại quãng thời gian được xem là đẹp nhất của tuổi trẻ, của những bồng bột thời niên thiếu.

Bài 1. Thăm lại trường xưa

Tôi trở về thăm lại mái trường xưa

Bao kỉ niệm như vừa hôm qua ấy

Đời áo trắng sao mà yêu đến vậy

Ngẫm càng vui rực cháy cả tim hồng.

Chú phượng già ưỡn ngực đợi gió đông

Bằng lăng tím hoa xếp vòng bẽn lẽn

Mười giờ nở trên luống còn e thẹn

Tán bàng xanh nhớ hẹn đợi tôi về.

Hít sâu vào vùng kí ức no nê

Chân nhẹ bước bên lề vuông lớp nhỏ

Trên bục giảng dáng Thầy yêu còn đó

Soạn hành trang mở ngõ trẻ vào đời.

Tóc trắng nhiều vì bụi phấn rơi rơi

Giọng say đắm rót từng lời quý báu

Ôi! Cao cả thiêng liêng nghề nhà giáo

Đò đời đưa mấy dạo.. khách nhớ gì ?

Hết tiết rồi.. Thầy ơi! Chậm bước đi

Em bước đến nhẹ ghì ôm Thầy lại

“Thầy có nhớ đứa học trò ngây dại ?”

Đoá hoa tươi vừa hái kính dâng Thầy.

Vui chuyện trò đến giờ phút chia tay

Thầy trìu mến chúc tương lai rạng rỡ

Ơn trời biển khắc vào tim ghi nhớ

Hẹn ngày gần …em trở lại.. Thầy ơi!

Tác giả: Dương Tuấn

Bài 2. Viết cho ta một góc sân trường

Thêm một lần ta đặt bút làm thơ

Thả câu chữ theo lá bàng rơi thoảng

Tặng riêng ta làm hành trang năm tháng

Góc sân trường thơ thẫn cánh chim bay.

Ngày qua ngày nghe riết cũng hay hay

Tiếng trống trường, những nô đùa, bài giảng

Có đôi khi… bóng áo dài xa – thoáng

Nghe mênh mang …tuổi hạ thuở – xa – nào.

Cũng có ngày trời đất chẳng ra sao

Nắng hâm hấp mưa xồn xồn quái lạ

Bãi xe ta cũng cựa mình rôm rả

Chú, anh ơi dắt hộ chiếc xe…hì.(cười)

Mùa hạ về ngheve hát lâm li

Ngắm phượng hồng xênh xang khoe áo mới

Ta nghe ta … một thời lưu bút gợi

Cũng bâng khuâng khi từng lớp ra trường.

Mùa theo mùa tâm trạng xếp theo chương

Có phần ghi: Trách cuộc đời đau đáu

Phần to hơn: Cảm ơn thầy đã tạo

Cho thằng ta cơm, áo sống qua ngày.

Ngẫm lại: Cười những sự kiện không may

Thôi chết rồi chú ơi! con …mất vé

Mặt nữ sinh đỏ hồng, khe mắt lệ

Bất chợt lòng nghe xao xuyến thương thay.

Và cứ thế ngày cứ lại qua ngày

Ta thuộc làu những tay thon, xe máy

Cả cái TÊN cũng từ lâu quên khuấy

Miệng thầm cười tên mới… “CHÚ XE ƠI”.

Tác giả: Phan Thành Lanh

Thơ 8 chữ về mái trường, thầy cô và bạn bè
Thơ 8 chữ về mái trường, thầy cô và bạn bè

Bài 3. Không đề

Mái trường chiều vương đôi lá me bay

Trong nắng nhạt bước chân người đi lạc

Lời thơ đọng trong nỗi niềm man mắc

Tiếng giảng bài nghe lạ lẫm hôm nay

Tuổi 15 chưa biết đến đắng cay

Chưa biết đến bao sầu tư trầm lắng

Chỉ bất chợt giữa khi hè thanh vắng

Nhìn lá rơi cứ ngỡ 1 dáng người

Tuổi 15 sao đẹp quá nụ cười

Ngân trong trẻo giữa dòng đời biến động

Như cánh nhạn nơi trùng khơi bạc sóng

Chưa hề lo dù sóng có ba đào

Nhưng 15 rồi cũng sẽ qua mau

Ta ngạo nghễ vào đời cùng mơ ước

Gieo hoài bão nơi bàn chân ta bước

Gặt thành công nơi phía cuối chân trời

Sưu tầm

Bài 4. Không đề

Dưới gian ngói màu rêu nay đã cũ…

Tiếng ngâm thơ sao vẫn nhẹ từng lời…!

Ôi học trò với bao nỗi mộng mơ…

Trong ánh sáng và tương lai rất lạ…!

Bao ánh mắt nhìn sao ngây ngô quá…

Chiếc khăn quàng sao cũng hóa nhẹ tênh…

Rồi mai này biển rộng,đất mông mênh…

Trong số ấy lắm người nên công trạng…!

Sưu tầm

Bài 5. Lời của thầy

Rồi các em một ngày sẽ lớn

Sẽ bay xa đến tận cùng trời

Có bao giờ nhớ lại các em ơi

Mái trường xưa một thời em đã sống

Nơi đã đưa em lên tầm cao ước vọng

Vị ngọt đầu đời bóng mát ca dao

Thủa học về cái nắng xôn xao

Lòng thơm nguyên như mùi mực mới

Dẫu biết rằng những tháng ngày sắp tới

Thầy trò mình cũng có lúc chia xa

Sao lòng thầy canh cánh nỗi thiết tha

Muốn gởi các em thêm đôi điều nhắn nhủ

Một lời khuyên biết thế nào cho đủ

Các em mang theo mỗi bước hành trình

Các em lúc nào cũng nhớ đừng quên:

Sống cho xứng với lương tâm phẩm giá…

Rồi các em mỗi người đi mỗi ngã

Chim tung trời bay bỗng cánh thanh niên

Ở nơi đâu: rừng sâu, biên giới khắp ba miền

Ở nơi đâu có thầy luôn thương nhớ

Sưu tầm

Bài 6. Thầy Cô

Thầy chính là những vì sao thắp sáng

Là đèn đường soi rạng lối em đi

Còn Cô là người mẹ hiền phú quí

Mà trời dành để dậy dỗ chúng em

Mỗi năm chỉ có một lần

Hai mươi, mười một, ngày dành Thầy – Cô

Học trò bao nét điểm tô

Khăn tơ, áo lụa, kéo vô chúc mừng

Trời thu nắng đẹp tưng bừng

Đứa thì hoa huệ, đứa thì cúc xinh

Tung tăng biểu lộ ân tình

Bao ngày mệt nhọc Thầy – Cô dỗ dành

Bây giờ vài phút mỏng manh

Chúng em họp lại, kính Cô, kính Thầy

Ngày vui nhà giáo sum vầy

Mong thầy – cô khỏe, trồng người tiếp sau

Sưu tầm

Bài 7. Lời Cảm Tạ

Tôi đứng lặng giữa cuộc đời nghiêng ngả

Để một lần nhớ lại mái trường xưa

Lời dạy ngày xưa có tiếng thoi đưa

Có bóng nắng in dòng sông xanh thắm

Thoáng quên mất giữa tháng ngày ngọt đắng

Trưởng thành này có bóng dáng hôm qua

Nhớ đc điêu gì đc dạy những ngày xa

Áp dụng – chắc nhơ cội nguồn đã có

Nước mắt thành công hoà nỗi đau đen đỏ

Bậc thềm nào dìu dắt những bước đi

Bài học đời đã học đc những gì

Có nhắc bóng người đương thời năm cũ

Vun xới cơn mơ bằng trái tim ấp ủ

Để cây đời có tán lá xum xuê

Bóng mát dừng chân là một chốn quê

Nơi ơn tạ là mái trường nuôi lớn

Xin phút tĩnh tâm giữa muôn điều hời hợt

Cảm tạ mái trường ơn nghĩa thầy cô

Sưu tầm

Bài 8. Về thăm trường cũ

Chiều nay về thăm lại mái trường xưa

Trường Nguyễn Trãi nằm bên đường Xóm Chiếu

Khung cửa lớp ẩn sau cành Dương Liễu

Mỗi độ chiều tà gió khẽ lung lay

Ngày xưa đó từ thuở tuổi trăng đầy

Ta vui lắm bước chân cùng bè bạn

Đến lớp học trong niềm tin sáng lạn

Một ngày mai tung cánh bay ngang trời

Về trường củ thăm ghế đá một thời

Ta với nhỏ hay ngồi chơi tranh luận

Chuyện trên trời dưới đất rồi hờn giận

Để giảng hoà ta viết tặng bài thơ

Có những khi sân trường đẹp như mơ

Bông Hoàng Điệp nhuộm vàng sân rực rở

Tà áo ai bay bay trong lòng nhớ

Như mây trời vương vấn mãi không phai

Chiều nay về lãng đãng bóng hình ai

Bông Hoàng Điệp vẫn trãi dài nỗi nhớ

Tình học trò đẹp mãi như muôn thuở

Dương Liễu buồn nhớ bóng dáng người xưa.

Tác giả: Nguyễn Ngọc Minh

Chắc hẳn rằng sau khi xem qua những bài thơ 8 chữ về mái trường, thầy cô và bạn bè trên đây mỗi người trong chúng ta sẽ có chút bồi hồi khi những ký ức về năm tháng tuổi học trò được gợi nhớ. Kỷ niệm của tình bạn, tình cô trò hay tình yêu ngốc xít này nào giờ chỉ còn là quá khứ, chỉ mong rằng quá khứ ấy đừng phai nhạt theo dòng thời gian và những xô bồ trong cuộc sống.

One thought on “Thơ 8 chữ về mái trường, thầy cô và bạn bè

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *